Cố Vân Khê cười vui vẻ, nói: “Không đùa, thời gian quá gấp, tôi đành phải ôm máy tính xách tay cùng lên máy bay làm việc đó thôi.”
Mọi người trầm mặc, đây chính là khoảng cách giữa bọn họ và Cố Vân Khê sao?
Đồ ngọt được đưa đến, Cố Vân Khê bảo người ta đưa một phần cho giáo sư Miller, nhưng giáo sư Miller rất nhanh đã chạy tới đây rồi.
Cô vừa ăn bánh gạo tím nước dừa, miệng đầy mùi nước dừa, vô cùng thơm ngon.
“Em nỡ sao?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây