“Đã chết, đừng sợ, hắn sẽ không bao giờ có thể làm tổn thương đến em nữa.”
Chuyện này đúng là thật tiện nghi cho tên khốn kia, cho dù chết một trăm mạng cũng không đáng mà.
Cố Vân Khê chỉ cảm thấy cả người vô lực, đặc biệt không thoải mái. “Em lạnh.”
Tề Thiệu nhanh chóng cho người ôm lấy một cái chăn đắp lên trên, mình bò lên giường cẩn thận từng li từng tí ôm cô vào trong ngực, nói: “Đã khá hơn chút nào chưa?”
Cả đêm, Cố Vân Khê lúc thì cảm thấy lạnh, lúc lại cảm thấy nóng, lúc lại cảm thấy rất khát, cả người mơ mơ màng màng lăn qua lăn lại.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây