Cố Vân Khê nhíu mày, đã lâu rồi cô chưa xé người, một chọi ba cô cũng không sợ.
“Giáo sư, thuê viết luận văn, giở trò bịp bợm? Tôi không nghe lầm chứ.”
Mary cười lạnh một tiếng, “Cô muốn phủ nhận sao? Không phải chứ? Cô cũng không thể không có lương tâm như vậy được, vì thiên luận văn này, ba chúng tôi đã không thể nghỉ ngơi tốt trong suốt một tuần nay, cũng vì thế mà rụng rất nhiều tóc.”
Hai người khác cũng nhao nhao lên tiếng, “Tôi đã không chợp mắt suốt ba ngày ba đêm, mệt muốn ngã bệnh, nhưng vì luận văn, tôi cảm thấy đáng giá.”
“Tôi đã dành tất cả tâm huyết của mình để viết luận văn, thậm chí là cả trong giấc mơ.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây