Cố Vân Khê hơi nhướng mày: “Em cảm giác người này có ý đồ muốn lôi em xuống vũng lầy.”
Mọi người nghe xong nhất thời nổ tung, Cố Hải Ba là người đầu tiên nhảy dựng lên:
“Không phải chứ? Hắn ta dùng thủ đoạn gì? Anh đây cái gì cũng không thiếu.”
Cố Vân Khê xòe bàn tay nhỏ bé ra, cười lạnh: “Chúng ta ở trong mắt người khác chính là nhà giàu mới nổi, không có căn cơ vững chắc, giống như đứa nhỏ ba tuổi ôm gạch vàng qua phố xá sầm uất, dễ dàng bị kẻ xấu theo dõi, từ nay trở đi mọi người làm gì cũng đều phải cẩn thận hơn một chút.”
Cố Vân Thải nghe vậy trong lòng run sợ: “Không đến mức đó chứ?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây