Một giọng nói lạnh lùng lúc này đột ngột vang lên, cắt ngang lời hắn: “Vậy có nghĩ là chúng tôi cũng phải đem gia sản của chúng tôi chia nhà cho các người một phần, có đúng không?”
Cố Gia Vượng hợp tình hợp lý nói: “Đúng vậy. Đây không phải là việc các người nên làm sao?”Nhưng đến khi hắn ta nhìn rõ mặt đối phương, bỗng có chút hoảng sợ: “Cố Vân Khê, sao lại là cô?”
Cố Vân Khê chậm rãi đi vào phòng bệnh, cho dù trên người mặc trang phục thể thao đơn giản nhất, nhưng vẫn không che được phần thanh lệ cùng loại khí thế bức người kia.
Ánh mắt của cô ở trong phòng bệnh quét một vòng nhìn tất cả anh em bọn họ. Mỗi khi ánh mắt của cô quét đến đâu, người đó liền không tránh khỏi có chút áp lực.
Cuối cùng, tầm mắt của cô rơi vào trên người Cố Như, cũng không di chuyển thêm nữa. Cố Như ăn mặc rất tinh xảo, sang trọng. Váy áo mặc trên người có chất liệu tơ tằm thượng hạng, trên cổ mang vòng cổ bạch kim được thiết kế riêng….mỗi một thứ phụ kiện trên người cô ta đều rắt đắt tiền. Xem ra cuộc sống bình thường của cô ta ở Ngụy Gia trôi qua cũng không tệ.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây