“Đúng là hồ nháo, cô ấy xuống bếp lúc nào chứ?” Khương Nghị vẻ mặt không thể nào hiểu được: “Còn nói cái gì mà nấu cơm rất ngon, họ nghe ai nói? Đây không phải nói mò sao? A, không đúng, đầu óc của tôi hiện có chút loạn, luôn cảm giá có chỗ nào đó không đúng. A, Tiểu Khê, cô nói mau, là chỗ nào không đúng đây?
“Người Chu gia không phải là coi trọng tôi mà người bọn họ coi trọng là chị hai. Chị hai tôi quả thật trù nghệ rất cao, trầm tĩnh dịu dàng, phù hợp cách nói của bọn họ. “Cố Vân Khê nhíu mà: “Đúng rồi, anh, lúc anh giới thiệu em chỉ nói là em gái, không có báo tên.”
Cô đã nói rõ như vậy, không ngờ bọn họ lại ngu xuẩn như thế.
Cố Hải Triều nghe thấy biến sắc, bọn họ là hướng Cố Vân Thải mà tới sao? Nói đi cũng phải nói lại, Cố Vân Khê đi học ở xa như vậy, cảm giác tồn tại của cô ở Hải Thành không cao, gần như không ai biết cô là người của Cố gia.
Cố Hải Ba cũng nghĩ tới điểm này, mặt đều tái, em gái cậu thông minh lanh lợi, nhưng chị hai cậu lại đơn thuần ôn nhu, không có nhiều tâm kế như vậy.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây