Khương Nghị cực kỳ bất ngờ với lượng tin tức này. Nếu cô ra nước ngoài thì bọn họ cái gì cũng không làm được, hơn nữa cũng không biết cô khi nào sẽ trở về.
“Sao bỗng nhiên lại đi gấp như vậy? Không phải cô nói còn phải vài năm nữa sao?”
Cố Vân Khê khẽ lắc đầu: “Kế hoạch có thay đổi, cho nên trước khi đi tôi đã sắp xếp ổn thỏa mọi chuyện.”
Cô chân thành khuyên nhủ gã: “Khương Nghị, mặc kệ là nam hay nữ cũng đều phải có sự nghiệp riêng của mình, chỉ như vậy mình mới có được quyền làm chủ trong tay. Anh thử nghĩ xem, lỡ trong tương lai anh thích một cô gái nào đó, người nhà cô ấy sẽ nguyện ý đem cô gả cho một người đàn ông ngay cả công việc nuôi sống bản thân còn không có hay sao? Mặc kệ anh có thừa nhận hay không, nhưng trong mắt của người đời, bất kể là mua bán quốc khố phiếu, hay là mua bán cổ phiếu đều sẽ bị người ta xem như không có việc làm.”
Cô không phải người thích xen vào việc của người khác, nhưng khi thấy Khương Nghị giúp cô kiếm không ít tiền, còn nghe lời cô như vậy, nên vẫn chân thành khuyên gã thêm vài câu.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây