Cố Vân Khê bưng nước tới, lại pha chút nước nóng vào, thử nhiệt độ, cho vào một ống hút đưa đến bên miệng Tề Thiệu: “Hoắc lão gia nói, chỉ có thể uống một chút thôi, phải nghiêm khắc tuân thủ những điều cần chú ý.”
Những việc cần cô cũng đã chú ý ghi chép lại, đặt ở bên cạnh bàn, bất cứ lúc nào cũng có thể nhìn vài lần. Bởi vì không phải phẫu thuật, nên những điều cấm kỵ cũng không nhiều lắm.
Tề Thiệu không cần đứng dậy cũng có thể uống nước được, hắn uống một ngụm lớn, cố gắng giảm bớt sự khô nóng như lửa đốt của cổ họng.
Hắn uống liền ba ngụm, Cố Vân Khê liền không cho hắn uống tiếp nữa, cô kiên quyết cầm lại ly nước.
Tề Thiệu cảm giác tinh thần tốt hơn nhiều, rốt cục hỏi ra chuyện muốn biết nhất: “Nửa năm nay nhóc đã đi đâu vậy?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây