Cố Vân Khê cười ha hả, mặc kệ ông ta nói thật hay giả, cô cũng sẽ không để chuyện như vậy xảy ra.
“Đó là đương nhiên, chúng ta chưa từng ăn một hạt gạo một ngụm nước nào của Mạc gia, cho nên không cần có nghĩa vụ này.”
“Mạc gia nhiều con cháu như vậy, tôi cũng không tin không có gan thích hợp, bọn họ ăn của Mạc gia uống của Mạc gia, đây là lúc cống hiến chứng tỏ, tâm hiểu thảo của Mạc Khải Hàng đúng đáng khen, tôi đề nghị xếp hắn vào hạng thứ nhất, thành toàn một lòng hiếu thảo.”
Thế nào? Gan của Mạc gia không được? Hay nhất định phải lấy gan của người khác?
Mạc lão đại không khỏi nóng nảy, “Cố Vân Khê, cô đừng quá đáng.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây