Sáng sớm tỉnh lại, Cố Vân Khê rửa mặt xong xuống lầu, liền thấy Tề Thiệu ngồi trước bàn ăn, “Chào buổi sáng.”
“Tỉnh rồi? Lại đây ăn sáng, có cháo thuyền tử và cháo trắng, nhóc muốn ăn loại nào?”
“Nhất định là cháo thuyền tử.” Ánh mắt Cố Vân Khê sáng lên.
Bình thường cháo trắng ăn quen rồi, lúc nào cũng có thể ăn, nhưng cháo thuyền tử không phải muốn ăn là có thể ăn được.
Cháo thuyền tử tỏa hương thơm bốn phía, không nghĩ tới sủi cảo tôm thủy tinh càng tuyệt, vỏ ngoài mỏng manh bao bọc thịt tôm như ẩn như hiện, nhìn cũng rất mê người, cắn một miếng, thịt tôm trơn nhẵn tươi ngon, mùi thơm ngát xông vào mũi, làm cho người ta hưởng thụ vị giác vô thượng.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây