Dương Như tức giận dậm chân, cái gì gọi là cô ta ngang ngược vô lý, sao anh có thể nói cô ta như vậy chứ?
“Giang Tông, thôn cô đó có gì tốt, đáng giá anh nhớ thương như vậy sao, anh đừng có mà hối hận!”
Giang Tông lười nói thêm một câu nào với cô ta, vốn cho là sau khi tốt nghiệp, liền có thể hất được cô ta ra, không ngờ cô ta lại đuổi tới chỗ làm việc của mình, thật là phiền lại thêm phiền!
Đi cửa hàng bách hóa mua một hộp cơm nhôm, Giang Tông quay lại văn phòng trường học.
Đúng lúc bắt kịp cô Nhiếp đang sắp xếp chỗ ngồi, Xảo Xảo và mấy bạn học nữ cùng chào anh.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây