Tần Mạn vốn là không muốn nói những lời này, nếu cô ta không biết xấu hổ tới chất vấn cô, vậy thì cứ nói đi, ai sợ ai?
“Nhưng nếu không có em, có lẽ chị đã chết trong tay bọn bắt cóc kia, đây không phải là em nên có được hay sao?”
Tần Nhược vô cùng đắc ý.
Tần Mạn gần như tức giận cười lớn, nhìn cô ta không nói nên lời:
“Thật ra không có cô, nhà chúng ta chỉ cần lấy ra 100 ngàn, kẻ bắt cóc muốn lấy tiền, bọn họ sẽ không lấy mạng của tôi. Nhưng nhà chúng tôi mấy năm nay đã bồi dưỡng cô hơn 100 ngàn đúng không? “
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây