“Có gì không công bằng? Nếu chị cảm thấy không công bằng, em không ngại chị cho em thêm phần đâu!” Tần Mạn cười trêu.
“Được, chờ sau khi chúng ta đăng ký nhãn hiệu xong, cửa hàng quần áo này sẽ thuộc về riêng em, khi đó bán buôn, chúng ta vẫn chia năm năm, em thấy sao?”
Vạn Thiến luôn cảm thấy bản thân chiếm lợi của Tần Mạn, Tần Mạn còn tưởng cô ấy nói đùa.
“Chị đang đùa gì vậy?”
“Không nói đùa với em, chị đầu tư tổng cộng hơn một ngàn đồng cho cửa hàng này, nhưng bây giờ theo như em nói, khi đó làm bán buôn, tiền vẫn là hai chúng ta cùng kiếm, em hao tâm tổn sức, lại vẫn chia năm năm với chị, lòng chị sẽ áy náy!”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây