Sau khi mẹ Tiểu Bàn nghe xong, vỗ bàn một cái, kích động đứng lên.
Ba Tiểu Bàn nhất thời đau lòng nắm tay mẹ Tiểu Bàn.
“Em là hổ à? Không đau sao?”
Mẹ Tiểu Bàn lười phản ứng với anh, chỉ lo nói chuyện với Tần Mạn.
“Tần Mạn, đầu óc em hay thật đấy, sao chị lại không nghĩ ra chứ! Nhà chị có sẵn xưởng may, sao chị không tự mình tạo thương hiệu riêng? Sau này cửa hàng của chị sẽ chuyên bán quần áo do chính chị thiết kế, chỉ có ở cửa hàng này, không sợ đụng hàng với tiệm khác, phong cách riêng, chị tự tin như vậy, chưa nói đến việc ra quốc tế, ít nhất cũng phải ra thành phố A!”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây