Tần Mạn đỡ xe đạp, Giang Tông bế Tiểu Ngữ lên đặt ở ghế sau, rồi lại đặt Tiểu Lê lên để ở ghế trước, sau đó đẩy xe đạp dắt bọn họ đi.
Tiểu Ngữ kích động cười khanh khách, tiếng cười hệt như chuông bạc. Tiểu Lê không khoa trương như vậy, nhưng cũng không che giấu được biểu cảm hưng phấn trên mặt.
Giang Tông và Tần Mạn liếc nhìn nhau rồi cũng cười. Bọn chúng vui vẻ như vậy chính là điều mà bọn họ mong chờ nhất.
Cuối cùng còn phải tới thư viện một chuyến, mua ít sách tiếng Anh. Cô định dạy bọn chúng bảng chữ cái trước. Sau khi học hết 26 bảng chữ cái, mỗi ngày sẽ học hai từ đơn. Tích lũy dần dần có thể đủ để giao tiếp, chưa tới mấy năm đã học xong.
Thư viện có rất nhiều sách Tiếng Anh nhưng nó không phải thứ bọn nhỏ có thể học, nên Tần Mạn mua mấy quyển sách ảnh rồi viết đi mua cặp sách cho bọn nhỏ.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây