Giang Tông thấy cô mệt mỏi thì đau lòng. Đêm qua anh không biết nặng nhẹ hại Mạn Mạn đau rồi, nhưng ai bảo do cô quá mê người chứ?
“Anh xoa bóp giúp em!”
Giang Tông áp lòng bàn tay nóng rực của mình lên bắt đầu xoa bóp eo cô.
Tần Mạn thoải mái híp mắt, dần ngủ thiếp đi, hô hấp trở nên ổn định, trên mặt cô còn mang theo ý cười nhè nhẹ. Giang Tông dịu dàng hôn lên trán cô rồi ôm cô ngủ nướng.
Buổi tối, Giang Tông rất nhớ mùi vị của cô nhưng do xót Tần Mạn nên không làm gì cô mà cố nhẫn nhịn. Có trời mới biết anh đã nhẫn nhịn cực khổ thế nào, còn Tần Mạn lại vô tâm vô phế ngủ say như chết.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây