Tâm trạng Tần Mạn sụp đổ, từ nức nở nhẹ nhàng chuyển sang khóc lớn, cô ngồi bệt xuống đất khóc đến mất tiếng.
“Đừng khóc nữa, em như vậy anh đau lòng lắm!” Giang Tông bối rối, không biết làm sao.
“Anh dọa chết em rồi anh có biết không, anh thấy người ta có dao mà sao còn cứng đầu như vậy, lỡ như có chuyện gì thì phải làm thế nào? Không bắt được anh ta thì thôi, sự an toàn của anh là quan trọng nhất!”
“Anh hận bọn chúng, hận đến mức muốn đánh chết bọn chúng để trút giận cho em, cho nên cũng không nghĩ nhiều, chỉ muốn đòi lại công đạo cho em, lần sau anh sẽ không làm như thế nữa!” Giang Tông vội vàng giải thích.
Cô khóc thành như vậy, bản thân anh rất đau lòng!
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây