“Không sai, ông ta muốn nhà xuất bản chúng ta xuất bản quyển tự truyện của ông ta, nói là bỏ tiền ra mời chủ biên Lâm chắp bút, còn chỉ đích danh muốn ông ấy, nhưng chủ biên Lâm của chúng ta có tính tình như thế nào chứ, ông không thích qua lại với những người làm quan nhất. Ông ta còn yêu cầu nhiều như thế, nói là muốn viết thật hay về ông ta, bản thân nhân vật tự truyện phải tượng trưng cho nhân vật của mình, thể loại sách mà không đúng với hiện thực, chủ biên Lâm càng không viết!”
Giang Tông ở bên cạnh nghe một lúc, trong lòng nghĩ, xem ra thư tố cáo mà anh viết cũng có chút tác dụng, cho dù không liên quan gì đến mình nhưng cũng là một tin tức tốt.
Sự việc xảy ra năm ngoái luôn là khúc mắc trong lòng Giang Tông, chuyện này vẫn mãi không được đáp lại làm anh cảm thấy vạn phần thiếu hụt với Tần Mạn.
Dương Như và người nhà cô ta nhất định phải nhận sự trừng phạt thích đáng, anh muốn làm loạn cuộc sống ưu việt của cô ta, khiến cô ta ở nước ngoài cũng không ở được.
Để cuộc sống cao cao tại thượng mà cô ta muốn rời xa cô ta, để cô ta làm một người bình thường, vì kế sinh nhai mà lo lắng.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây