Bắt gặp ánh mắt như chú nai con lạc lõng của Nữu Nữu, trong lòng Tần Mạn dâng lên một nỗi xót xa.
“A Tông và Mạn Mạn về rồi đấy à? Mệt rồi phải không? Chắc là đói lắm rồi, vào nhà nghỉ ngơi đi, cơm nước sắp xong rồi!” mẹ Giang và bố Giang từ trong bếp bước ra, gương mặt rạng rỡ nụ cười.
Giang Tông và Tần Mạn đã bàn bạc, ngày mai sẽ lên trấn mua sắm ít đồ Tết, tiện thể rút một trăm tệ từ sổ tiết kiệm để biếu bố mẹ. Hai ông bà ở nhà vất vả chăm sóc con cái, lại thêm trước đây số tiền tích cóp trong nhà đều dùng để bồi thường cho nhà họ Tống, hiện tại kinh tế eo hẹp, phải để dành chút tiền cho ông bà, lỡ đau ốm gì còn có cái mà lo, trong nhà không thể không có đồng nào.
Tần Mạn tranh thủ lúc chưa ăn cơm, mang hết quà đã chuẩn bị cho mọi người ra. Cho anh trai một bao thuốc lá, cho bố mẹ áo giữ nhiệt, cho em chồng áo khoác dạ, còn có quần áo và giày mới cho ba đứa nhỏ.
“Ôi, cái áo này đẹp quá đi mất!” Giang Liên thích thú reo lên.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây