“Mạn Mạn, em có đói không? Anh ra toa ăn mua hộp cơm trưa cho em ăn!” Giang Tông vừa nhìn thấy cô tỉnh dậy đã lo lắng.
Anh cứ cho cô ăn vì sợ cô đói.
Tần Mạn lắc đầu, vẫn như mọi khi, đồ ăn trên tàu đắt tiền lại không ngon, cô không muốn ăn.
“Xuống xe hãy ăn sau nhé! Bây giờ em không thấy thèm ăn nữa!”
Mười giờ tàu đến ga, mọi người lần lượt xuống tàu mang theo đồ đạc, người phụ nữ bế con còn chưa đến ga, lúc Tần Mạn rời đi, cô ấy đặc biệt cảm ơn cô.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây