Nhưng may mắn thay, quê ở phía Nam, có núi có sông bao bọc nên cũng không thể thiếu lương thực.
Vì vậy từ nhỏ Giang Tông chưa bao giờ có ý định từ bỏ chính mình, chưa bao giờ mặc quần áo hay giày dép đắt tiền, mãi đến khi có Tần Mạn, lần đầu tiên trong cuộc đời anh mới mang đôi giày da tử tế.
Anh rất trân trọng nó, cẩn thận lau sạch bụi bẩn trên đôi giày da của mình.
Nhưng anh vẫn nghe Tần Mạn nói, Tần Mạn bảo anh cởi giày, anh bèn cởi giày ngay rồi đặt chân lên giường, chân anh quả thực rất lạnh nhưng trên giường lại rất ấm áp.
Tần Mạn dần dần chìm vào giấc ngủ, thẳng đến nửa đêm, đứa trẻ ở giường đối diện đột nhiên khóc.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây