Dương Chí Viễn cũng cảm thấy đau đầu, Dương Như sao lại cố chấp như thế, cứ nhất định phải nhìn trúng không buông một người đã có vợ.
“Em không muốn đi nước ngoài, em cũng không biết tiếng nước ngoài, ở đó không có người thân, nếu mà bị người khác bắt nạt cười nhạo thì em biết làm sao?” Dương Như sợ đi nước ngoài rồi, không thân không quen, không ai chống lưng cho cô ta, cô ta cũng không có cách nào lên mặt với người khác.
“Em không nên lúc nào cũng nghĩ có người bắt nạt mình, em có thể nghĩ theo chiều hướng tốt không?”
“Không được, dù sao hiện giờ em cũng không có cách nào chống lại mệnh lệnh của bố em, cục nợ này em nhất định phải tính rõ với cô ta, nếu mà không phải do cô ta, mẹ em cũng không phải chịu tội, em nhất định phải đòi lại công bằng từ chỗ cô ta.” Trong mắt Dương Như ánh lên tia nhìn độc ác.
Dương Chí Viễn không khỏi bị ánh mắt của cô ta làm sợ hãi, anh ta không hiểu đứa em gái hồn nhiên vô tư lúc nhỏ của anh ta sao lại biến thành dáng vẻ không đạt được mục đích không thôi như bây giờ.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây