“Tôi đương nhiên không sợ, nếu đã đến rồi thì tất nhiên tôi đã chuẩn bị tâm lý, tôi chỉ muốn vợ chồng tôi bình bình an an sống qua ngày, cho dù có mất đi công việc cũng không sao, nếu như Dương tiên sinh thực sự cảm thấy không được, tôi có thể từ chức, đưa vợ con đi tìm nơi khác, tôi đang đánh cược, cược Dương tiên sinh là lãnh đạo phân rõ thị phi, nói đạo lý, tôi sẽ không có bất kỳ dị nghị nào có ngài, ngược lại càng tôn trọng ngài hơn.”
Ông Dương nghe anh nói xong, thế mà còn cười lên, tay vỗ nhẹ vào vô lăng xe.
“Haha, chỉ bằng những lời này của cậu, cậu tuyệt đối sẽ không cược thua, tôi nói thật với cậu, cho dù cậu không đến tìm tôi, tôi cũng đã chuẩn bị cho Như Như ra nước ngoài rồi, tôi cũng biết tính cách của con bé, cho nên muốn cho nó ra ngoài rèn luyện, để con bé biết rằng không phải việc gì cũng phụ thuộc vào cha mẹ được, cậu yên tâm! Từ ngày mai con bé sẽ không xuất hiện trước mặt cậu nữa, con gái của tôi tôi sẽ tự dạy dỗ cho tốt, xin lỗi đã làm phiền cuộc sống của cậu, cậu và vợ cứ sống tốt nhé, chúc cậu tiền đồ xán lạn.”
“Nhờ lời cát tường của ngài, vậy tôi không làm phiền Dương tiên sinh nữa, chúc ngài ngày càng thành công.”
Sau khi Giang Tông xuống xe, xe của Dương tiên sinh rời đi, Giang Tông đứng nhìn theo bóng xe dần mất hút, trong lòng hiểu rõ anh chẳng qua là gặp người như nào nói lời như ấy, khen ngợi người ta xong mới nói đạo lý, như vậy thông thường sẽ không hỏng chuyện.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây