"Ung thư giai đoạn cuối?" Lâm Sơ tưởng mình nghe lầm.
"Ung thư gan giai đoạn cuối, phát hiện quá muộn, tế bào ung thư đã lan rộng." Bác sĩ tiếc nuối lắc đầu, dường như thấy Lâm Sơ tuổi còn nhỏ, có chút không đành lòng nói: "Có thời gian thì ở bên bà cụ nhiều hơn đi."
Lâm Sơ bất động đứng tại chỗ, nửa ngày sau mới ngồi phịch xuống ghế bên ngoài phòng bệnh, rõ ràng là trời nóng, Lâm Sơ chỉ cảm thấy lạnh dữ dội, dùng sức kéo quần áo, tay run đến kỳ cục.
Bắt đầu từ hôm đó bà nội liền rơi vào hôn mê, thỉnh thoảng khi tỉnh lại sẽ nói chuyện phiếm với Lâm Sơ, còn không quên dặn dò Lâm Sơ nhanh chóng trở về trường học, sắp thi đại học rồi, Lâm Sơ rưng rưng nước mắt gật đầu đồng ý, nhưng chưa từng rời khỏi phòng bệnh.
Ngày thi tốt nghiệp trung học, cả người Lâm Sơ rét run chờ ở bên ngoài phòng phẫu thuật, gắt gao nhìn chằm chằm cửa phòng phẫu thuật, qua thật lâu, cửa phòng phẫu thuật mở ra, bác sĩ hướng Lâm Sơ tiếc hận lắc đầu, Lâm Sơ cố gắng chống đỡ nhiều ngày rốt cuộc chống đỡ không nổi nữa, ôm đầu gối khóc thành tiếng, trong hành lang đều là tiếng khóc đè nén của cô.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây