Ánh mặt trời chiếu lên người Lâm Sơ, ôn nhu dịu àng, trong mắt Thẩm Thanh Dương cũng mang theo ý cười: "Chào buổi sáng."
Thẩm Thanh Dương dậy muộn, chờ thu dọn xong mang theo Lâm Sơ đến một cửa hàng nhỏ trên trấn, là một nhà hàng nước đường, nổi danh nhất chính là bánh trôi ủ rượu cùng bánh gạo, nhà hàng nhỏ buôn bán không tệ, mấy cái bàn trong nhà hàng đều ngồi đầy người, chủ nhà hàng là một đôi vợ chồng già, bàn bên trong không đủ ngồi, lại đặt một cái bàn khác ở bên ngoài.
Trong bánh trôi ủ rượu còn rắc chút mật hoa quế, ăn vào thanh thanh sảng khoái, nhịp sống trong trấn rất chậm, mọi người chậm rãi ăn cơm trưa xong, có thể nhìn thấy lác đác người già đi dạo trên đường, bọn nhỏ kết bạn đạp xe đạp chạy như bay mà đi, không biết trong sân nhà ai truyền đến vài tiếng chó sủa. Lâm Sơ và Thẩm Thanh Dương theo dòng suối nhỏ đi lên, có thể nhìn thấy học sinh đeo bảng vẽ trên lưng đến vẽ tả thực, Lâm Sơ lại gần nhìn thoáng qua, cô kaf một người ngoài ngành mà đã cảm thấy đẹp mắt, một cỏ một vật nơi này tùy tiện trở thành một bức tranh đều là một bức tranh thủy mặc.
"Sao anh lại muốn mua nhà ở đây? "Lâm Sơ hỏi.
Thẩm Thanh Dương đi theo phía sau Lâm Sơ, giải thích: "Nơi này đã bắt đầu quy hoạch khai phá, tối đa không quá năm năm là có thể hoàn thành khai phá, hiện tại mua nhà đầu tư là thích hợp nhất."
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây