Lâm Sơ biết con người cô rất rối rắm, một mặt tựa hồ đang khát vọng tình cảm, một mặt lại đang sợ hãi, tóm lại rối rắm tới rối rắm lui, kết quả cuối cùng chính là quấn mình vào, sau đó mua dây buộc mình.
Trong đầu suy nghĩ một vòng, trong lòng Lâm Sơ thở dài, quyết định cuối cùng vẫn là không đi chọc thủng tầng giấy mỏng này.
Lâm Sơ giật giật bả vai: "Em muốn đi ngủ."
"Được." Thẩm Thanh Dương theo lời buông cô ra, nếu như tâm tình Lâm Sơ bình thường, hắn đại khái còn có thể tiếp tục hèn hạ một lát, sau đó nói vài câu trêu chọc người, nhưng lúc này Thẩm Thanh Dương quyết định vẫn là không đi quấy rầy Lâm Sơ thì tốt hơn.
Lâm Sơ tắm rửa xong thì đứng lau tóc ở tầng hai, Thẩm Thanh Dương đang ngồi ở trên sô pha phòng khách, không biết đang suy nghĩ cái gì, Lâm Sơ mím môi, hơi hơi giương giọng nói: "Nơi này của anh có còn dư phòng cho khách không?"
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây