"Có sao? " Thẩm Thanh Dương thuận miệng đáp: "Anh cảm thấy mình rất hiền hòa."
Lâm Sơ không nể tình cười ra tiếng: "Đúng, không ai hiền hòa hơn anh."
Khóe miệng Thẩm Thanh Dương nhếch lên thành một nụ cười, ừ một câu: "Nhưng mà nó chỉ dành cho em."
Bất ngờ không kịp đề phòng bị trêu chọc, khuôn mặt không có tiền đồ của Lâm Sơ đỏ lên, may mắn Thẩm Thanh Dương không nhìn cô, Lâm Sơ tựa vào cửa sổ xe, mặt có chút nóng lên, thế mà lại cảm thấy có chút mơ màng, rõ ràng vào ngày đăng ký kết hôn đó, Thẩm Thanh Dương cũng không phải như vậy với mình, nói chuyện cũng lạnh lùng nhàn nhạt, kết quả mới qua hai ngày, hoàn toàn thay đổi thái độ.
Lâm Sơ không khỏi lại nghĩ tới lời nói vào đêm hôm đó của Thẩm Thanh Dương: Anh sắp ba mươi, anh cần một người vợ; sắp tới công ty sẽ tham gia vào lĩnh vực y tế.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây