Thẩm Thanh Dương thậm chí ngay cả mấy chữ phía sau cũng không kịp nói đã bị Lâm Sơ cắt đứt, nghe được lời của Lâm Sơ, trong lòng Thẩm Thanh Dương lộp bộp một tiếng, cô biết ý của hắn? Làm sao cô biết, anh biết cái gì thì cô biết sao!
Thẩm Thanh Dương không nói lời nào bị Lâm Sơ coi như hắn đang ngầm thừa nhận, mím môi quay đầu nhìn ra ngoài cửa sổ, không nói một chữ nữa.
Thẩm Thanh Dương nghẹn một đường, cuối cùng có chút ủy khuất nói: "Ý của anh không phải như vậy."
"Ừ ừ." Lâm Sơ lười nghe hắn giải thích, gật đầu qua loa: "Anh đưa em đến trường đi, buổi sáng em còn có tiết."
Thẩm Thanh Dương há miệng, nhìn thấy Lâm Sơ không muốn cùng mình nói chuyện cho nên hắn không nói thêm nữa, đưa Lâm Sơ đến trường học, thời điểm xuống xe Lâm Sơ vẫn như cũ không có phản ứng gì với hắn, trực tiếp xuống xe rời đi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây