"Tôi đây coi như còn may, mấy đứa nhà tôi đều đã lớn cả rồi, nhỏ nhất cũng 4, 5 tuổi, trước khi ngủ buổi tối chỉ cần nhắc chúng đi vệ sinh trước, vậy là tới đêm không thức giấc nữa."
"Tôi thì vất hơn, con 3 tháng tuổi rồi, bây giờ cha nó vẫn còn ở đơn vị, ngày nào cũng chỉ có mình tôi trông con, nếu không phải hôm nay cha mẹ đến thăm tôi, giúp trông con, thì chắc tôi không còn đến cả thời gian đi mua đồ ăn."
Nghe một lúc, Bạch Vi và Lục Tư Thành lại tiếp tục đi dạo, hai người họ vừa khéo đi hết một vòng, tới khúc quanh của cánh rừng thì quẹo sang, không lâu sau đã về tới nhà.
Bạch Vi nhớ lại cuộc trò chuyện của các vợ quân nhân khác, rồi lại nhìn Lục Tư Thành đang dìu mình thật cẩn thận, không nhịn được nói: "Lục Tư Đình, về sau sinh con rồi, nếu như con làm ầm la khóc ấy, anh phải cùng em dỗ đó."
Trẻ con còn nhỏ, hay khóc là chuyện bình thường, Bạch Vi cũng biết trẻ con hay quấy khóc, nhưng chỉ để cô ấy một mình chăm con là chuyện không thể nào.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây