Cố Phong đi đến cửa, mở ra.
Vương Hinh Tuyết giơ tay đang định gõ cửa tiếp, cánh tay lơ lửng giữ không trung, cô ta vừa mới nhìn thấy Cố Phong, lập tức nở một nụ cười tươi rói.
“Anh Cố Phong, mới mấy ngày không thấy anh, sao anh lại tiều tụy đi nhiều thế?”
Hai mắt Vương Hinh Tuyết trực tiếp dính vào người Cố Phong, không nỡ rời đi dù chỉ một giây.
Cố Phong bình tĩnh cười cười nói: “Không có, có chuyện gì sao?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây