Mục Văn Hạo cũng cảm thấy suy nghĩ này của anh ta có vấn đề gì, chỉ khi cô thật sự là Diệp Tử thì mới có được tương lai càng rộng lớn hơn, cho nên thật ra anh ta đang giúp đỡ cô.
“Bỏ đoàn văn công, không làm quân tẩu nữa?” Diệp Ninh ngước mắt nhìn về phía anh ta, hơn nữa còn lặp lại lời anh ta vừa mới nói.
Mục Văn Hạo gật đầu, cô là một người phụ nữ rất thông minh, có lẽ có thể tự suy nghĩ thông suốt.
“Phụt!” Diệp Ninh đột nhiên mỉm cười.
Nụ cười tràn ngập khinh thường và khinh miệt.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây