Không biết bao lâu sau, cuối cùng cũng cảm giác được chút mát lạnh, mới đi ra khỏi thùng nước.
Cô tìm một cái thảm dày quấn chặt mình lại, để tránh bị cảm lạnh.
Đầu óc mơ mơ màng màng cũng đã tỉnh táo hơn rất nhiều, ngọn lửa hừng hực trong cơ thể cũng đã bị dập tắt không còn nữa.
Cô nhìn thoáng qua thời gian, không ngờ đã lăn lộn đến hai giờ đêm.
Trong phòng ngoài phòng đều im ắng, không có chút tiếng vang nào, trên bàn còn bày nồi canh gà đã nguội lạnh kia.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây