“Lại đây.” Giọng của Diệp Ninh vừa mới vang lên, toàn thân Sầm Lan đã nhịn không được run nhẹ.
Hai chân của cô ta giống như bị rót chì, nhưng vẫn cực kỳ miễn cưỡng đi đến trước mặt Diệp Ninh.
Tối hôm qua Sầm Lan cũng cũng mấy người trong đoàn văn công đến Hồng Hải, chỉ có điều toàn bộ hành trình cô ta đều không nói tiếng nào, thậm chí không hề có chút cảm giác tồn tại nào.
Diệp Ninh nhìn dáng vẻ sợ hãi của cô ta, khóe môi cong lên lộ ra một nụ cười lạnh.
“Tối hôm qua...”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây