Nhưng mà giây tiếp theo Mục Văn Hạo đã nhanh chóng túm lấy cổ tay cô, đôi mắt lạnh lùng khóa chặt lấy cô.
Diệp Ninh đau đến suýt xoa: “Ông chủ Mục, là tôi.”
Ánh mắt Mục Văn Hạo dần dần tỉnh táo lại, ý thức được là Diệp Ninh rồi mới buông lỏng tay ra.
Cổ tay Diệp Ninh lập tức xuất hiện một vòng sưng đỏ.
“Sau này lúc tôi đang nghỉ ngơi thì cô đừng đến gần tôi.” Mục Văn Hạo lạnh như băng cảnh cáo.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây