Chỉ một động tác đơn giản này thôi cũng đã làm Mục Văn Hạo đổ mồ hôi đầy đầu, nhưng mà anh ta lại không phát ra bất cứ âm thanh nào.
Diệp Ninh không thể không bội phục năng lực chịu đau của anh ta.
“Tôi muốn uống nước.” Mục Văn Hạo ngồi dậy rồi trực tiếp ra lệnh.
Diệp Ninh chỉ có thể tiếp tục đi rót nước cho anh ta.
Mục Văn Hạo giơ tay sờ soạng ly nước được đưa đến, mặt mày khó chịu.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây