“Nhưng mà trước khi tôi rời đi, còn có một chuyện cần làm nữa.” Ánh mắt Phùng Bình nhìn về phía cánh tay đang bị thương của cô.
Diệp Ninh thuận thế nhìn sang, lúc này mới nhớ ra cô cũng đang bị thương.
“Để tôi xử lý miệng vết thương cho cô.” Phùng Bình chủ động nói.
Diệp Ninh cũng không làm ra vẻ, xắn tay áo lên để lộ ra miệng vết thương.
Nếu so với Mục Văn Hạo thì vết thương của cô đương nhiên nhẹ hơn rất nhiều, Phùng Bình rửa sạch vết thương trước, sau đó thoa thuốc chống nhiễm trùng, lại thêm thuốc bột cầm máu, cuối cùng mới lấy băng gạc băng bó lại.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây