Diệp Đống giống như một con dã thú phát cuồng, càng đánh càng mạnh tay.
“Tao cho mày ăn nói bậy bạ nè! Tao cho mày khỏi làm người nè!”
Tôn Nhị Khuê kêu cha gọi mẹ: “Tôi sai rồi, tôi không dám nữa, đừng đánh... hu hu hu, Diệp Đống, cậu là ông nội của tôi, được chưa....”
Diệp Ninh nhìn Tôn Nhị Khuê bị đánh giống như một cái bao cát, thật đúng là một người nhìn không được xài cũng không được luôn.
“Tiểu Đống, dừng tay đi.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây