“Chị, đừng!” Khổng Giai nắm chặt cổ tay cô, dùng ánh mắt cầu xin nhìn cô nói: “Em không muốn làm cho cha mẹ biết.”
Diệp Ninh thở hồng hộc, nhìn cô ấy như thế, lửa giận đối với Diệp Đống lại càng bùng lên dữ dội.
“Hơn nữa em cũng chỉ nhìn thấy bọn họ đứng nói chuyện với nhau thôi, có lẽ em hiểu lầm cũng nên.” Khổng Giai ấp úng biện giải thay cho Diệp Đống, nhưng mà những lời này lại càng giống như đang tự thuyết phục mình hơn.
Diệp Ninh biết rất rõ sự tự ti của Khổng Giai, cũng biết từ sau khi đến kinh thành, Khổng Giai vẫn luôn không thể nào yên tâm được.
“Em cứ yên tâm. Rốt cuộc có đúng là như thế hay không, chị đều sẽ điều tra rõ ràng, cho em một câu trả lời công bằng. Mấy ngày nay em đừng suy nghĩ quá nhiều, sức khỏe mới là quan trọng nhất.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây