Mục Văn Hạo thấy cô đã phát hiện, càng thêm dịu dàng nói: “Tôi đã bỏ thuốc vào trong ly nước lúc nãy.”
Anh ta làm như thế cũng là vì muốn cho hai người bọn họ càng thêm vui sướng mà thôi.
“Mục Văn Hạo, anh đúng là đồ khốn nạn!” Diệp Ninh đã nghĩ đến việc này, nghe anh ta thừa nhận lập tức giận muốn phát điên.
Cảm giác khó chịu càng lúc càng dày đặc, ý thức của cô cũng bắt đầu dần dần mơ hồ.
Mục Văn Hạo không giận ngược lại còn mỉm cười, lần này anh ta nhất định sẽ không làm cô có cơ hội thoát đi.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây