Chu Giai Bội bị Vương Kim khiêng từ trong đoàn văn công đi ra.
Cô ấy ở trong xe, đầu tiên là vừa hát vừa múa, sau đó bật khóc thật to, giống như một người điên.
Diệp Ninh cố ý bảo Vương Kim đậu xe lại ven đường, chờ cô ấy phát tiết xong hết cảm xúc.
“Con gái cứ thích làm ra vẻ, không phải chỉ là cải cách thôi sao, có phải là sau này sẽ không có cơ hội gặp lại đâu.” Ngoài miệng thì Vương Kim có vẻ rất ghét bỏ, nhưng vẫn cứ chăm sóc cô ấy vô cùng chu đáo.
Anh ấy thật sự không thể nào hiểu được vì sao bọn họ lại buồn, bởi vì anh ấy cảm thấy chỉ cần không phải là sinh ly tử biệt thì những chuyện này chẳng tính là cái gì cả.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây