Vương Kim vung bàn tay mập mạp lên: “Mấy chuyện này không quan trọng. Tôi thường xuyên xuống sông bắt cá, bắt cá xong nhóm lửa nướng cá ngay tại chỗ, thật sự rất vui vẻ đó.”
“Có tốt đến thế thật không? Chờ lần này quay về, anh dẫn chúng tôi qua đó xem thử đi?”
Tất cả mọi người đều bị những lời miêu tả của anh ấy gợi lên lòng hiếu kỳ.
Vương Kim cười không khép miệng được: “Không thành vấn đề, các cô đi rồi bảo đảm sẽ không nỡ về nữa.”
“Vương mập, anh đang làm cái gì thế?” Chu Giai Bội hùng hổ đi đến bên cạnh anh ấy, nhìn anh ấy vui cười hớn hở như thế, nghiến răng nghiến lợi.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây