Có lẽ Chu Giai Bội cũng không ngờ đến chuyện sẽ có người ngoài đến phòng của cô ấy.
Diệp Ninh dùng tốc độ nhanh nhất gom gọn toàn bộ đồ đạc bên ngoài nhét vào trong tủ quần áo, sau đó mới ra hiệu cho Vương Kim buông Chu Giai Bội xuống.
Vương Kim nhìn thấy mấy thứ này, “chậc chậc” hai tiếng.
“Tình huống này làm tôi nghĩ đến một câu.”
Diệp Ninh không trả lời, bởi vì trực giác nói cho cô, câu nói mà anh ấy nghĩ đến cũng không phải lời hay ho gì.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây