Lữ Đình cho Diệp Ninh một ánh mắt, hai người cùng nhau đi vào phòng bệnh.
Trong phòng bệnh yên tĩnh đến mức không có một tiếng động.
Diệp Ninh thong thả đến gần giường bệnh.
Nếu nói lúc trước cô chỉ đề phòng và căm ghét Mục Văn Hạo thì hiện tại cô lại còn sợ hãi anh ta nữa.
Cô bình tĩnh lại, lạnh như băng nói: “Tôi đến rồi.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây