"Nghiên Nghiên, nghe nói cháu bỏ công việc ở xưởng may? Con bé này nghĩ thế nào vậy? Đó chính là công việc ổn định đó. Nhìn lại xem trước kia nhà cháu rất nghèo khó! Từ khi có công việc, hàng tháng đều có mấy chục đồng của cháu, nhà các cháu mới có thể ăn no. Công việc tốt như vậy, sao nói bỏ là bỏ?"
"Dì à, bây giờ cháu thiết kế quần áo cũng bán được rất khá. Tuy không kiếm được nhiều tiền lắm, nhưng vẫn có thể giúp đỡ ba mẹ cháu." Đồng Nghiên mỉm cười nói.
"Thế nhưng cũng đúng, con gái rồi phải gả đi, phải chăm sóc gia đình. Nếu cháu kết hôn, ngày nào cũng chạy đến chỗ xưởng may, không quản được chuyện trong nhà, như vậy rất dễ xảy ra mâu thuẫn. Đúng rồi, cháu có người yêu chưa? Dì giới thiệu cho cháu một người nhé?"
"Không cần đâu dì. Cháu còn muốn giúp đỡ ba mẹ cháu hai năm nữa. Sau này rồi nói tiếp." Đồng Nghiên mỉm cười từ chối ý tốt của đối phương.
Trở về từ tiệc cưới của Đồng Tú, Diêu Kim Mai kể chuyện vừa xảy ra. Đồng Đại Hoa xách thùng nước ra sau sân tắm rửa, Đồng Tiểu Tùng về phòng làm bài tập về nhà. Chỉ có Đồng Nghiên vừa may quần áo vừa nghe Diêu Kim Mai nói mấy chuyện lông gà vỏ tỏi. Nói được một lát thì đề tài chuyển đến tiệc cưới ngày hôm nay.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây