Cô bật cười, đôi mắt cô thể hiện sự kiên định.
“Anh ấy có thể vì cô mà làm những chuyện nông nỗi, sao cô không thể vì anh ấy làm tất cả được chứ? Dù sao cô chỉ là vội vàng theo đuổi anh ấy thôi! Cô không tin anh có thể thờ ơ trước tấm chân tình này của cô được.
Cô đặt bút, viết: Hạ Quân, kiến tự như ngộ*.
(*Thấy chữ như thấy người.)
Phía dưới cô viết bản thân vô tình gặp được bà nội và chị cả anh. Ngoài ra, cô viết những chuyện tránh cho anh phải lo lắng, lại viết chút chuyện làm anh yên tâm.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây