Cô lại nói vài câu với người nhà Hạ gia, rồi Đồng Nghiên mới đến lớp học của Đồng Tiểu Tùng, cô cũng tìm được giáo viên chủ nhiệm của thằng bé.
Chủ nhiệm lớp là một người phụ nữ trung niên, nhìn qua rất nghiêm khắc. Nhưng đối với một học sinh xuất sắc như Đồng Tiểu Tùng, chủ nhiệm lớp vẫn rất thích. Bà cũng không ngại thằng bé này rất bướng bỉnh, nhưng rất thông minh! Mà những đứa trẻ thông minh luôn được hoan nghênh.
“Cô Uông, Tiểu Tùng nhà chúng tôi bị bệnh mấy ngày nay, đến bây giờ vẫn còn khá yếu, tôi liền tới tìm cô để hỏi chút tiến độ việc học trên lớp, sau đó trở về bổ túc lại cho Tiểu Tùng.
Cô Uông khi nghe thấy mục đích Đồng Nghiên tìm đến đây, cũng không cùng cô khách sáo, lấy ra sách giáo khoa chỉ ra những kiến thức mới nhất mà trên lớp học gần đây, kể cả bài tập về nhà cho cậu bé.
“Chị của Tiểu Tùng, sắp tới Tiểu Tùng phải vào thành phố thi đấu, không biết cậu bé có nói cho người nhà biết chưa? Cậu bé tham gia là giải thi đấu toán học. Nếu cô có thể dạy phụ đạo lại cho cậu bé thì càng tốt. Cậu nhóc bị bệnh nhiều ngày như vậy, tôi cũng rất lo lắng chuyện này. Cô Uông đẩy đẩy mắt kính trên mũi nói: “Đây là sách bài tập tôi tìm người khác mượn được, cô để Tiểu Tùng xem thử đi, có thể giải được hết không, nếu không hoàn thành được, cô kêu em ấy tranh thủ thời gian ôn tập nhé.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây