“Ngọc thiếu, lão Ngọc rất cô đơn. Người nhà các anh nên dành thời gian cho ông ấy hơn! Đồng Nghiên tìm cơ hội nói với Ngọc Trạch vài câu.
Ngọc Trạch nghĩ đến ông nội mình hay cùng các bạn già luyện Thái Cực, còn cùng nhau leo núi, rốt cuộc ông cô đơn chỗ nào?
Chỗ cô đơn duy nhất là ông muốn ôm chắc trai. Mà.. vợ đâu phải củ cải trắng bên vệ đường, sao có thể tùy tiện mua được? Vẫn nên tìm người có duyên với mình.
Sau khi náo động phòng xong, Đồng Nghiên và Hạ Quân đưa lão Ngọc lên xe. Ông cháu Ngọc lão tạm biệt ra về, lúc này trong xe, lão Ngọc dùng ánh mắt hận sắt không thể luyện thành thép nhìn anh.
Ngọc Trạch: “…
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây