Hạ Quân có hơi ủy khuất, nhưng việc huấn luyện đúng là không thể trì hoãn được. Dù cho anh có say mê bà xã nhà mình đến nhường nào, thì cũng không thể làm trái với kỷ luật của quân nhân được.
“Bà nội với ba mẹ chuẩn bị cho nhiều đồ thế này, em còn không để anh đến đón nữa. Cả đường đi chắc mệt lắm phải không? Hạ Quân nhìn lại đống hành lý còn chưa kịp dọn dẹp kia, nhất thời đau lòng không thôi.
Đồng Nghiên bưng món ăn cuối cùng đi ra, đáp lời: “Lúc đi thì có ba mẹ xách hộ lên tàu, xuống tàu thì có một chú vô cùng tốt bụng giúp em một tay. Sau đó thì em đi nhờ xe với người khác. Về tới đơn vị, lại gặp được tiểu đội trưởng Thôi giúp em chuyển đồ lên tầng. Vậy nên em cũng không vất vả gì nhiều.
“... Động tác ăn cơm của Hạ Quân nhất thời dừng lại, hầm hừ nói: “Xem như tên đó có chút lương tâm.
Có phải ban nãy mình đánh hơi mạnh tay rồi không nhỉ? Nếu sớm biết tên kia giúp đỡ bà xã, thì đã không đánh mạnh thế rồi?
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây