Đồng Nghiên hiện giờ không có tinh thần làm cái gì. Nhưng chờ đợi là xấu hổ, cô cũng không thể cứ ở đây mắt to trừng mắt nhỏ với Ngọc Trạch, cho nên đọc sách rất thích hợp.
Cô đi về phía kệ sách, nhìn hai hàng rồi chọn một quyển sách, quay lại trên sô pha.
Trong phòng chỉ có tiếng hai người lật sách. Chỉ là Đồng Nghiên thỉnh thoảng ngẩng đầu nhìn điện thoại một cái, lo âu trong mắt vô cùng rõ ràng.
“Vị hôn phu của cô là người như nào?
“Hả? Đồng Nghiên hiển nhiên không nghĩ tới Ngọc Trạch sẽ hỏi chuyện này, cô do dự một chút rồi đáp: “Ngoại trừ ba mẹ, anh ấy là người tốt với tôi nhất trên thế gian này.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây