Cô mất kiên nhẫn nhíu mày: "Có chuyện gì không?''
"Cô đúng là đồ không biết xấu hổ. Sao cô dám cướp người đàn ông của tôi hả?'' Trịnh Sương nắm lấy cánh tay của Đồng Nghiên, nhìn cô từ trên xuống: "Trước kia chúng ta có từng gặp nhau không? Cô tên gì? Nhà làm nghề gì? Tại sao anh Ngọc Trạch lại đưa cô đến đây?''
"Điều đầu tiên, tiểu thư ơi, tôi không phải là tội phạm, cô không có tư cách chất vấn tôi. Với lại, tôi tên gì, nhà tôi làm gì cô cũng không có tư cách can thiệp vào đâu.'' Đồng Nghiên quăng tay của Trịnh Sương ra: "Có thể tránh ra không? Cô chặn đường của tôi rồi.''
"Cô...'' Trịnh Sương cười lạnh: "Đúng là rượu mời không uống lại thích uống rượu phạt. Nếu cô mà rời khỏi anh Ngọc Trạch ngay bây giờ thì tôi còn có thể cho cô một chút tiền, nhưng nếu cứ tiếp tục dây dưa thì người xui xẻo sẽ chính là cô đấy. Cô cứ hỏi thăm xem, nhà họ Trịnh bọn tôi là người mà cô có thể xúc phạm nổi ư?''
Rầm rầm! Tiếng đập cửa truyền đến từ bên ngoài.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây